Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Ám ảnh

Hôm qua mình loay hoay thế nào xóa mất một bài, tiếc một chút rồi thôi.
Nếu trong cuộc đời bạn bị ấn tượng bởi điều gì thì suy nghĩ hành động của bạn luôn hướng vế phía đó, điều đó bình thường. Còn khi bạn bị ám ảnh điều gì đó thì nó cứ hằn sâu trong đầu bạn khiến cho bạn luôn phải đặt câu hỏi và trả lời nó cho thỏa đáng.
 Có vài thứ ám ảnh tôi khi nó lướt qua mắt tôi trong một sự lặp lại đều đặn. Hình ảnh người đàn bà bắt sâu đêm.Tối nào chị ta cũng mò mẫm bắt sâu, soi đèn hý hoáy bên luống rau. Hình như chị ta dồn dồn hết cả buồn vui vào đó mới kiên nhẫn đến vậy. Nhưng hình như đó chẳng phải là tình yêu , bởi vì nếu chị ấy có tình yêu sẽ chẳng ghét sâu đến thế.
Người bạn đi bên cạnh bật cười : mày có tin không khi mà giết sâu ấy, chị ta sẽ nói thế này "cho mày chết" hoặc" mày chết đi". Ủa , sao khổ thế?  Mày thử nghĩ xem tại sao chị ấy không xuống đường đi bộ, không tham gia học khiêu vũ, không làm gì khác mà chỉ thích giết sâu thôi? chị ấy có tâm sự nên thích một mình .
-Ừ, cũng đúng, thấy chị ấy cứ lù lù như cái bóng chẳng cười nói gì cả, chồng chị ta cũng thế. Nếu người ta không yêu được nhau thì cũng nên yêu bản thân mình sao lại hủy diệt bản thân rồi đổ vạ cho sâu thế? Thương!
Hôm sau, hai chị em dừng lại bên đường, nói với người đàn bà: " đi bộ với chúng em đi, bắt sâu làm gì?"
Chị ấy bối rối, nói tranh thủ thôi, ban ngày bận không làm được . Chị ấy nói dối!
Thương!

1 nhận xét: