Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Ngày tận thế

Tôi không quan tâm đến ngày tận thế, bởi vì nếu ngày đó có xảy ra thì tất cả chúng ta cùng biến mất và đó là một điều công bằng lớn nhất từ trước đến nay. Từ giờ tới đó chỉ còn mấy ngày, tôi quan tâm đến việc sẽ sống những ngày này như thế nào , nếu thực sự tất cả sắp cùng nhau biến mất.
 Thì ra có nhiều việc phải làm lắm, tôi đã nợ cuộc đời rất nhiều thứ mà chưa trả nổi. Mà nếu có bỗng dưng biến mất thì cũng không muốn ra đi trong hình hài của một con nợ.
Hôm nay , vào cái ngày đẹp nhất của năm 12.12.12 tôi đã đào căn hầm bí mật này và khai bút. Tôi đã rất hứng thú với ngôi nhà mà tôi vừa tạo ra. Tôi sẽ cất tất cả những thứ quí giá vào đây và nếu có phải biến mất cùng nhân loại thì coi như đây là vết chân của CÂY BAO BAP.
Mình sẽ cất gì vào đây nhỉ? ôi, sao tôi hồi hộp đến vậy ? giống y như cái cảm giác chờ  một cậu bé nhận được những món quà của tôi và cảm nhận xem nó có thật sự thích thú hay không?
Thật ra tôi chẳng có bí mật nào đáng giá cả , mà những gì đáng giá đều không thể mô tả nó bằng lời. Hình như tôi lại bắt đầu muốn nói dối chính bản thân mình. Ừ, tôi xấu xa, tôi hèn nhát, nhưng tôi biết giá trị cuộc sống của tôi nó được lũy kế lên vào thời khắc nào. Tôi biết, trời biết, đất biết, thế là đủ...


Cả ngày hôm nay , tôi đã loay hoay chọn những màu vải thích hợp để may tặng cho một người bạn những chiếc tạp dề. Họ là chủ một tiệm hoa. Tôi đã hình dung cô ấy thoải mái như thế nào khi mang chiếc tạp dề tôi may để tết những tác phẩm hoa đẹp nhất trao tặng cho khách hàng tình yêu của cô ấy.
 Tôi đã lo lắng cho một người mắc chứng ngộ , không biết giờ này cậu ta đang đưa tâm trí ngao du ở nơi nào.
Tôi đã cố đọc bằng hết những bài viết mới nhất của em. Cười và tưởng tượng ra em đã viết ra trong tâm trạng thế nào. 
Tôi còn nhắm mắt lại và tận hưởng từng hơi thở của mình trong sự yên lặng đến tận cùng...
Ôi cái ngày tận thế! làm gì mà to tát đến vậy. Nhưng nhờ nó đã đánh thức tôi trân trọng và nâng niu những gì mình đang có ở đây, trong tôi, ngập tràn...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét