Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Viết lăng nhăng

Sáng nay phải làm việc với khách hàng về việc thay đổi mác sử dụng cho mã hàng của IKEA, bây giờ mới rảnh. Hôm nay vui, không thấy buồn nữa. Tối qua hai mẹ con đi chơi phố , Hưng ở nhà học bài, Bố đi hoc. Chen chân trong tiệm bánh, xếp hàng dài lê thê mới mua được mấy loại bánh mang về. Noel chỉ có thế.


Mình thức khuya rất giỏi đổi lại buổi sáng hôm nào cũng lờ đờ. Không dám làm ảnh hưởng đến gia đình nên đang sửa dần cái tật ngủ muộn. Nhưng mà đồng minh lại chính là chiếc điện thoại thông minh, chốc chốc lại bật sáng khi nó cập nhật tin mới. Chùm chăn đọc truyện để ánh sáng không lọt ra ngoài, he he.
 Mình nghịch còn quá trẻ con, nhưng mình thích thế. Thỉnh thoảng đọc truyện, cười một mình chồng rất khó chịu vì không biết mình cười cái gì. Ai bảo chồng chọn cuộc sống đó, bon chen mệt mỏi, phấn đấu đến chết. Bởi vì chồng không dám chọn cuộc sống giống mình... Nhiều lúc thương nhưng không biết làm sao, đàn ông luôn quan trọng sự nghiệp thì cứ để họ thỏa trí tang bồng,khi nào mỏi gối họ sẽ dừng lại.
 Sáng nay chồng mở ví nói sinh viên nghèo vượt khó hết tiền ăn sáng , ha ha. Đại gia đi ô tô mà không có tiền ăn sáng mới lạ.
-Ừ éo le thế đấy.
Vậy lãnh đạo quyết tâm xin vợ tiền ăn sáng chứ?
Bỏ tiền vào ví chồng, cười một mình. Tại sao con người luôn thích theo đuổi những gì không có thực???Nhưng mà kệ chứ có cái mà theo đuổi cũng là đáng sống rồi, còn hơn không biết đi đâu .






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét